Poems of Hồ Xuân Hương : 哭翁總𧋉 - Khóc ông tổng Cóc
哭翁總𧋉 | Khóc ông tổng Cóc | 払𧋉喂払𧋉喂 妾𤊰緣払固世催 𧓅𰲾坦𡳪徐低𠰚 𠦳鐄坤贖唒杯𪿙 | Chàng Cóc ơi! Chàng Cóc ơi! Thiếp bén duyên chàng có thế thôi. Nòng nọc đứt đuôi từ đấy nhỉ Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi. |
Ghi chú | |
Trong nguyên bản, bài thơ này bắt đầu như lời than khóc đám tang của người nông dân, theo kiểu ngày nay người ta vẫn than khóc. Hồ Xuân Hương đang giễu cợt ông chồng chết của mình bằng việc chơi chữ tên ông ta là Cóc. Maurice Durand (L’Oeuvre de la Poétesse Vietnamienne Hồ Xuân Hương [Paris: Adrien-Maisonneuve, 1968], tr. 160) nói rằng câu thứ ba cũng là toàn bộ việc chơi chữ để chỉ ra “mối quan hệ nhục dục không gián đoạn” và gợi ý rằng tất cả những gì họ đã trải qua trong mối quan hệ chồng/hầu thiếp là nhục dục thôi. Việc chơi chữ thêm nữa có thể nằm ở dư âm với cóc vàng, câu nói chỉ ai đó giầu có nhưng lại ngu xuẩn. Rõ ràng, đây là một cuộc hôn nhân vụ lợi. Durand cũng chú thích một câu thơ dư âm thêm nữa trong tục ngữ: Thà rằng chết mất thì thôi. Sống còn như cóc bôi vôi lại về. |